Tiền rau 'đau' hơn tiền thịt, tôi đành phải cắn răng thay đổi thực đơn bữa ăn cho gia đình: hai ngày mới ăn rau một lần.
Vợ chồng tôi không giỏi tài chính, hiện để dành được một số tiền, không biết nên mua căn hộ tầm giá nào là phù hợp.
Tôi đánh liều cắm chiếc xe máy được khoảng 2 triệu – vừa đủ cho chuyến xe đường dài lên Tây Nguyên và 1 triệu đồng mừng cưới bạn.
Trong cốp xe lúc nào cũng có vài chiếc túi vải, trong balo luôn có hộp đựng đồ ăn, tôi nói 'không' khi được người bán hàng đưa túi nilon.
Chỉ vì muốn 'kiếm thằng con trai nối dõi tông đường', bạn tôi chấp nhận rủi ro sức khỏe, nguy hiểm tính mạng, trải qua ba, bốn lần sinh nở.
Khi tôi cưới, bạn hứa sẽ đến nhưng quên mà không một lời xin lỗi, vậy mà giờ lại gửi thiệp mời như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Thi trượt lớp 10, tôi thường đem những người giàu mà không tốt nghiệp đại học ra để ngụy biện, rằng 'học mà không giàu thì học để làm gì?'.
Mở điện thoại lên, tôi nhận ngay cơn thác gần 2.000 tin nhắn và email chờ tôi xử lý.
Tôi tự đi xin việc thì không ai nhận, chỉ khi người quen giới thiệu thì mới có việc.
Các con của ông bác tôi nhận 500 triệu đồng mỗi người, xem như mượn vốn đầu tư làm ăn và trả lãi cho cha.
Dù con háo hức mang từ lớp về một túi bánh kẹo đủ màu sắc bắt mắt, tôi vẫn lặng lẽ lọc ra.
Diệt thằn lằn vì chúng 'phiền', tôi đã vô tình can thiệp thô bạo vào cái vòng cân bằng tự nhiên ngay trong chính căn nhà của mình.
Ở nhà, tôi luôn cố gắng dạy con nói năng lễ phép, biết 'dạ', 'thưa', nhưng chỉ cần bước ra ngoài đường, mọi nỗ lực gần như bị cuốn trôi.
Bước vào tuổi trung niên - giai đoạn dễ bị đào thải nhất, cộng thêm khoản nợ ngân hàng 2 tỷ, tôi kiệt sức, tính buông bỏ đề về quê.
Tôi 'ăn cả thế giới' mà người vẫn thon gọn, tràn đầy năng lượng và yêu đời, chứ có thấy uể oải, tăng cân như nhiều người vẫn nghĩ đâu.
Là một chuyên viên tuyển dụng, đối với cá nhân tôi mà nói thực tế chẳng có công việc gì đủ hứa hẹn để gọi là ổn định lâu dài.
Tôi có hai con gái, ông anh họ tôi thường khuyên phải kiếm thêm con trai, trong khi anh ấy đau đầu vì lo nhà cho con trai cưới vợ.
Mùa đông lạnh 'cắt da cắt thịt', đứng bên chậu chén đũa cao ngất, chị tôi vẫn nhất quyết không chịu mua máy rửa bát vì hao điện, tốn nước.