Tổ ấm của tôi ngày càng lạnh dần, vợ chồng theo kiểu sống có trách nhiệm để duy trì chỗ đi về, không biết khi nào tan vỡ.
Chỉ chưa đầy 49 ngày sau khi bà mất, ông ngoại đã có người mới, mẹ và các cậu dì rất đau lòng, con tình cờ biết được chuyện này.
Năm tôi 13 tuổi, mẹ như biến thành con người khác, ăn chơi nhậu nhẹt bê tha, ham chơi mà bỏ quên gia đình.
Vì khác quan điểm sống nên chúng tôi luôn xích mích những chuyện không đáng, tuần nào cũng lời qua tiếng lại, sứt mẻ tình cảm.
Mẹ giận vì tôi để anh trai đi học về đói bụng cồn cào.
Bởi có mối tình đó tôi mới hiểu mình cần gì và xứng đáng với điều gì, chỉ thấy mình may mắn khi bị trai hư bỏ.
Giờ anh xa rồi, không chỉ là khoảng cách mà cả một đời sống khác, một người khác đang cùng anh đi tiếp đoạn đường em từng mơ.
Tôi tự hỏi mình đã sai ở đâu? Sai vì đã sống hết lòng? Sai vì không thể làm hài lòng những yêu sách vô lý?
Vợ muốn ly hôn khi cả hai còn yêu nhau; tôi thấy nỗi buồn, sự tự ti, nỗi thống khổ của vợ mỗi khi về nhà chồng.
Kể cả lúc đó tôi buồn ngủ và đi ngủ rồi, hoặc lúc tôi mệt không muốn chuyện đó, chồng cũng dựng tôi dậy.
Chính vì áp lực ấy mà cháu không có một tuổi thơ bình thường như bao đứa trẻ khác, luôn chịu nhiều la mắng, chỉ trích từ ba mẹ.
Từ lúc bệnh đến lúc ông đi, không thấy vợ cũ cùng mấy đứa con xuất hiện, cũng không thấy tình nhân chân ái nào của ông đến ngó ngàng.
Tôi mang bầu hơn 7 tháng, không ngủ được, anh hẹn chị đi gặp mặt lần cuối rồi sẽ có trách nhiệm với mẹ con tôi.
Mỗi ngày tôi đều chia sẻ công việc với anh, cảm thấy rất vui, có điều anh chỉ xem tôi như em gái.
Bạn nữ trong nhóm biết chuyện, không đồng ý tình yêu của tôi, bảo nhóm chơi với nhau đã ít người lại còn quen qua lại như thế.
Cô ấy kể có anh đợi tới 3 năm không được đáp lại tình cảm phải từ bỏ, tôi nghe xong nghĩ có khi nào mình cũng như anh kia.
Ngoài ra, mẹ chồng còn hùa vô với chồng tôi, gọi điện kể tội con dâu với mẹ đẻ tôi.
Tôi là tác giả bài: “Không còn niềm tin vào tình thân gia đình”, tám năm rồi, người thân vẫn coi tôi như người ngoài.
Cháu cố gắng làm người con ngoan nhưng suốt 3 năm chỉ nghe mọi người trong gia đình nói mình này kia.
Dần dần, khi có thời gian rảnh, vợ lại tìm việc khác làm để giữ cho mình luôn bận rộn, tránh tiếp xúc với tôi.