Chú Đông đi trên một chiếc nạng nên thường xuyên mất thăng bằng, rồi lâu ngày xương sống cũng xiêu vẹo, cho gánh nặng nay càng nặng hơn, cho cái bóng liêu xiêu nay càng mong manh, yếu đuối.
Một cô bé tứ chi tật nguyền đang phải trang trải và đối mặt cho những lo toan của cuộc sống. Cô bé không thể tự mình ăn, không tự sinh hoạt được, nhưng vẫn nuôi hoài bão trờ thành một nhà quản lý giỏi trong tương lai.
Chàng trai trẻ Phạm Sỹ Long quê ở xóm 3, xã Xuân Phổ, Nghi Xuân, Hà Tĩnh dù bị tật nguyền phải nằm bất động một chỗ nhưng với nghị lực phi thường, em đã gửi hồn mình vào những bức tranh, vần thơ...
Câu chuyện cảm động cùng lối viết chân tình, mạch lạc đã giúp tác phẩm "Vết chân tròn trên... rác" của độc giả Hoàng Tấn Đạt nhận giải tuần ba cuộc thi "Viết nên điều kỳ diệu".
Hàng ngày chị Hằng đi bộ hơn chục cây số từ nhà đến các chợ để mang rau đi bán. Mặc dù tinh thần không bình thường, nhưng hễ ai nhắc đến chuyện cho con nghỉ học là chị tỏ vẻ bực tức và quát lại 'Không đời nào'.
Giữa cuộc đời khắc nghiệt với những tháng ngày mưu sinh ở một miền quê của tỉnh Quảng Bình, bạn sẽ bắt gặp hình ảnh của một người phụ nữ tảo tần, đảm đang với những công việc gia đình, để có tiền lo cho 3 cô con gái học đại học.
Hậu quả của di chứng chất độc da cam đã làm chân tay Bình lèo khèo, không lành lặn, đi đứng không vững, giọng nói thì "méo mó" không ai nghe thấy. Nhưng em đã sống chân thành và đầy nghị lực vươn lên.
Câu chuyện giàu cảm xúc cùng lối viết chân tình, mạch lạc đã giúp tác phẩm "Cậu bé sinh ra mắt đã không có tròng đen" của độc giả Nhật Tân nhận giải tuần hai cuộc thi "Viết nên điều kỳ diệu".
Gần 20 năm, Mí Ngeng sáng đi, chiều về với chiếc gùi oằn nặng trên đôi vài còm cõi. Vết chân tròn của Mí như hằn sâu thêm trên con đường đất đỏ bùn lầy, hun hút dẫn lối về buôn…
Thầy Nguyễn Hữu Bình đã dốc hết công sức và tấm lòng của mình để làm, chia sẻ, quan tâm và mang đến nụ cười hạnh phúc cho những người bất hạnh, mà không đòi hỏi được đáp trả lại bất cứ điều gì.
Không từ bỏ những cơn đau bằng thể xác, chàng trai trẻ khuyết tật Triệu Hồng Hồ Em bằng sự yêu nghề và tài năng trạm trổ điêu luyện, tinh xảo, đã tạo ra hàng trăm sản phẩm từ cây tre quen thuộc.
Nhắc đến bé Khang, bà con lối xóm không ai không thương cảm. "Thương thằng nhỏ, mà tội nghiệp cho ba mẹ nó, có công ruộng đem bán để lo cho nó. Giờ hai vợ chồng đi làm thuê cho người ta", bà cụ hàng xóm cho biết.
Tốt nghiệp Đại học Y khoa Huế, từng khoác chiếc áo blouse trắng, sơ Trần Thị Hiện hiểu "Không thứ thuốc nào có tác dụng bằng tình thương". Đó là động lực thôi thúc sơ ngày đêm gieo mầm thiện.
Cụ Nguyễn Thị Sáo là người có "tấm lòng vàng" trong các hoạt động từ thiện, hội viên hội phụ nữ xuất sắc, hội viên hội người cao tuổi mẫu ở tổ 49 Phường Quang Trung, thành phố Thái Bình.
Một chân của Ngân bị tật nên chân bước cao bước thấp, nhưng cô đã vượt lên số phận, cái nhìn thị phi và định kiến bằng chính nghị lực sống mạnh mẽ, tự tin.
Là người không may mắn bị cụt cả hai chân do bom đạn Mỹ dội xuống trong chiến cuộc năm 1972 ở Quảng Trị, nhưng bác Đỗ Thiên Đăng đã vượt lên số phận để đem lại niềm hạnh phúc cho bản thân, gia đình và xã hội.
Hai chân co quắp không thể đứng thẳng, nhưng không muốn trở thành gánh nặng cho gia đình, Tuyên quyết tâm học nghề. Một năm sau, anh mở tiệm sửa điện thoại tại nhà. Đến nay, tiệm của anh đã "phủ sóng" trong phạm vi toàn xã.
Gần 10 năm nay, người dân ở phường 1, thành phố Đông Hà (Quảng Trị) quen với hình ảnh một thầy giáo tật nguyền hàng ngày đi dạy chữ cho hàng chục trẻ em có hoàn cảnh éo le.
Với nhiều em nhỏ khác ở tuổi này vẫn đang được sống trong vòng tay yêu thương của bố mẹ, được hưởng sự chăm sóc đầy đủ, chu đáo, còn với cậu bé tội nghiệp này, một bữa cơm thịnh soạn cũng là ước mơ xa vời.
Với lối viết mạch lạc, câu văn giàu tình thương, chân thật, tác phẩm "Bàn chân chưa một lần đi dép" của độc giả Tặng Thị Đào được trao giải tuần đầu cuộc thi "Viết nên điều kỳ diệu".
Trong những lúc bất động và khó khăn nhất của cuộc sống, Hồ Em đã nghĩ đến tre và ước mơ em sẽ làm được những sản phẩm đẹp từ tre.
5 năm học cấp một gần như em tự bò tới lớp. Con đường nhỏ hằng ngày em đi học lổm nhổm đất đá. Ngày nắng, đôi tay non nớt của em bò trên những hòn đá nhọn bỏng rát, cạnh đá sắc cứa tay em chảy máu.
Cuộc đời không bao giờ trôi chảy như ý nghĩ của mình đâu, bao khó khăn, chông gai vẫn đang còn ở phía trước.
Cương mơ được đi học ngành công nghệ thông tin, được thỏa chí tò mà và quan trọng hơn là được mọi người xem mình như một người bình thường…
Những tháng ngày chăm sóc, vun xới và thu hoạch thanh long, anh Vũ Văn Tuyến cảm thấy gắn bó và bén duyên với loại cây này từ lúc nào không hay.
Anh Nguyễn Phùng dù khuyết tật, nhưng bằng nghị lực phi thường đã vượt lên những bất hạnh của cá nhân và gia đình để làm chủ cuộc sống.
Với thành tích học tập 5 năm liền học sinh giỏi huyện, đạt giải ba Olympic toán tuổi thơ cấp tỉnh… em Trần Đình Phong (lớp 5A trường TH Diễn Đoài huyện Diễn Châu, Nghệ An) chia sẻ ước mơ trở thành "chú bộ đội Cụ Hồ".
Tôi bỏ học sớm và có thời gian đã đổ cho hoàn cảnh khó khăn để biện hộ cho mình. Song đến khi tôi gặp và hiểu cuộc đời, sự phấn đấu không mệt mỏi của một con người yếu ớt bằng xương bằng thịt, suy nghĩ của tôi có sự thay đổi.
Gày gò, co dúm, chân tay teo tóp, đã 14 tuổi nhưng người em nhỏ thó như đứa trẻ lên ba. Em Nguyễn Cẩm Vân, học sinh lớp 6A4 trường THCS Nguyễn Văn Trỗi, TP Thanh Hóa lúc nào cũng phải có người bế đi học.