Tôi tự nhủ dù có xúc động cũng không được khóc, phải cố chào “Bonjour Menton” cho thật đúng… Mong lắm, mong lắm, Menton ơi, hẹn ngày gặp mặt! (Nguyễn Thị Thanh Thủy, Hà Nội)
Mang chút hương hiện đại, phóng khoáng, hòa quyện cùng những âm sắc kín đáo, cổ điển thế nên, nó lạ vô cùng, khiến ta suýt chết ngạt trong nỗi đê mê, thèm khát được yêu thương như vậy. (Khánh Hiền, TP. HCM)
Mong rằng những nét tinh tế trong phong cách Pháp, sự lãng mạn trong con người Pháp sẽ truyền cảm hứng tới thêm nhiều con người, nhiều đất nước và nhiều dân tộc, để cuộc sống ngày càng thêm tươi đẹp hơn. (Vũ Quang Hưng, Đồng Nai)
Dù đi bất cứ nơi nào ở đất nước này, bạn đều thấy cây xanh và hoa cỏ. Ngay cả Paris đất chật người đông, tấc đất tấc vàng, bạn cũng ít cảm nhận được sự ồn ào, xô bồ, bởi xung quanh bạn luôn có sự giao thoa của thiên nhiên và con người. (Nguyên Phương, TP.HCM)
Tôi yêu nước Pháp từ khi nào? Năm 1975, tôi vào Miền Nam, quê cha đất tổ chưa từng được nhìn thấy trong đời, gặp rất nhiều bà con họ mạc. Lần đầu tiên tôi nghe họ gọi cha tôi bằng một cái tên rất lạ: cậu Bảy Marcel.
Mỗi người khi sinh ra đều sẽ có cho mình những ước mơ và ước mơ của tôi là một lần được đặt chân đến Pháp, mảnh đất cho tôi biết bao những ấn tượng khi tôi chỉ được tìm hiểu qua các kênh thông tin, văn hoá ở Việt Nam. (Trần Anh Tuấn, Phú Thọ)
Kí ức về nước Pháp đối với tôi rực rỡ như pháo hoa, còn tôi thì đôi lúc vẫn tự cười mình vì thấy mình như trẻ con, lúc nào cũng háo hức mong chờ. (Vũ Thị Diễm Hằng, TP HCM)
Không biết từ bao giờ trong ký ức của tôi, nước Pháp luôn đẹp như một “nàng công chúa” trong cổ tích bước ra, vừa thanh lịch, duyên dáng nhưng cũng sâu sắc, đáng yêu đến nỗi ai đã trót một lần thương nhớ thì sẽ không thể nào quên được. (Hồng Hạnh, TP. HCM)
Đôi khi mẹ vẫn hát ru con bằng những bài dân ca Pháp. Sau này khi con lớn khôn, mẹ sẽ dạy cho con tiếng Pháp, kể cho con nghe nhiều hơn về nước Pháp. Mẹ muốn con gái của mẹ cũng sẽ yêu tiếng Pháp, nước Pháp như mẹ đã từng yêu! (Kim Cương, Thái Bình)
Tôi ao ước được một lần đặt chân đến những cánh đồng hoa oải hương ở Provence và khám phá hết mọi miền của đất nước hình lục giác này… (Trần Thị Lệ Kiều, TP HCM)
"Thư viện" với chừng 300.000 đầu sách cũ (và cổ) cùng hàng nghìn ấn phẩm báo chí từ lâu đời trở thành điểm tham quan thú vị cho du khách từ khắp nơi trên thế giới, đặc biệt là những người yêu sách hay những nhà sưu tập đồ cổ. (Quỳnh Hoa)
Có muôn vàn lý do khiến tôi yêu nước Pháp, và tôi chỉ có thể ra một vài trong số đó (Hồng Luyến, Toulouse)
Mỗi bài học, mỗi trang sách lại mở ra một thế giới mới, một cánh cổng mới thôi thúc ước mơ một ngày được đặt chân đến Pháp ….
Tôi đặt chân đến Pháp bằng một câu chuyện cổ tích thời hiện đại mà cho đến tận bây giờ, khi 7 năm đã trôi qua – khoảng thời gian đủ dài để xóa nhòa mọi ký ức - mọi thứ vẫn cứ ngỡ như ngày hôm qua… (Nguyễn Trang, Đài Loan)
Nước Pháp không phải là nơi tôi sinh ra nhưng tôi yêu anh, yêu cha mẹ anh, yêu nơi anh sinh ra, đất nước, con người, những gì thuộc về anh. (Nguyễn Thụy Khánh Vy)
Sắp rời khỏi Grenoble, rời khỏi nước Pháp, có những điều thật thú vị mà tôi đã khám được trong những ngày tháng qua ở vùng núi Alpes của châu Âu. (Andrei Nguyễn, Nga)
Có một Paris cổ kính, tràn ngập ánh sáng, có một Paris phồn hoa đô hội. Phải chăng chính ánh sáng ấy đã thắp lên ngọn lửa của sự lãng mạn nơi đây?
Tôi khám phá đất nước này qua lăng kính của đời sống hàng ngày. Nước Pháp đối với tôi đẹp từ những hình ảnh của món ăn rất đỗi giản dị : bánh mỳ baguette. (Ngân Hương, Paris)
Người ta hay nói “khi ta đi đất đã hóa tâm hồn”. Quả đúng vậy, sau chuyến đi châu Âu “để đời” từ năm 2011, hình ảnh châu Âu nói chung và hình ảnh nước Pháp nói riêng, cứ hiện về trong tôi. (Kim Cương, TP HCM)
Như dải lụa vắt ngang qua kinh thành Paris hoa lệ và cố đô Huế rêu phong, cả sông Seine và sông Hương đều là chứng nhân của thăng trầm của lịch sử. Những năm tháng rực rỡ cũng như ngày tàn của nhiều triều đại phong kiến đã trôi qua trên dòng chảy của chúng. (Trường Hồng Thuận).
Nằm ở miền nam nước Pháp, Burgundy là một vùng đất xanh mướt với những đồi nho bạt ngàn và cuộc sống nông thôn êm đềm. (Trần Thị Huyền Trang, Nghệ An).
Nhắm mắt lại đi, em sẽ kể anh nghe về một nước Pháp qua lăng kính trắng. Em đến Paris vào một ngày mưa... (Quỳnh An, Vũng Tàu)
Ấn tượng về nước Pháp đến với tôi lần đầu tiên khi còn là một cậu bé lớp 3, qua món quà ông nội tặng. Một cuốn sách bằng thứ tiếng mà trong con mắt một cậu bé tiểu học thật quá đỗi xa lạ. (Thành Công, Nantes, Pháp)
Tôi không nhớ nổi bao nhiêu lần những người bạn Pháp hỏi “ Bạn từng sống ở Pháp chưa, sao bạn nói tiếng Pháp hay quá vậy?”. Những lần như thế tôi đều lắc đầu. Đến bây giờ tôi vẫn chưa một lần đến Pháp. (Nguyễn Thị Lý, Bình Thuận).
Tôi đặt chân đến thành phố Lyon vào buổi chiều chủ nhật 9/8/1998, sau hai giờ ngồi trên tàu cao tốc TGV xuất phát từ nhà ga ở Paris. (Trần Minh Mẫn)
Ngày còn bé, nhiều người đã phì cười khi nghe tôi dõng dạc tuyên bố “Tôi yêu nước Pháp, vì nước Pháp có những chiếc bánh crêpe rất ngon”. (Minh Thủy)
Gửi em. Vậy là đã hai năm, kể từ ngày tôi gặp em lần đầu tiên. Tâm trí tôi luôn nhớ về em. (Xuân Đàm)
Phố nhỏ đêm mưa. Thềm cũ lối xưa. Notre Dame hoài cổ. Nhớ em bóng đổ thánh đường. (Phạm Mạnh Linh, Pháp).
Từ khi còn là học sinh tiểu học, tôi rất thích được mặc những bộ áo sơ-mi, quần âu có những nếp li là phẳng, hay đôi giày da sáng bóng kiểu Pháp khác hẳn với những đôi giày ba-ta và những bộ áo cánh cổ tròn, có hai túi hai bên. (Nguyễn Văn Trường, Hà Nội).