Cũng may tôi không sống cùng mẹ chồng thế này, nếu không vợ chồng bỏ nhau sớm.
Tôi buồn vì vợ không chiến đấu để bảo vệ tình yêu cùng tôi, chưa gì đã bỏ cuộc; tôi lo em trầm cảm khi không có tôi ở bên.
Bà ít khi hỏi han, ít chủ động kết nối và gần như không xuất hiện trong những giai đoạn quan trọng của vợ chồng tôi.
Tôi đau xót vô cùng khi nghe những điều ấy nhưng biết thân phận nên chịu đựng, không chia sẻ với chồng, không muốn anh khó xử.
'Tôi hết lòng chăm sóc chạy chữa còn nhà chồng có tiền vàng nhưng mẹ chồng không dám bỏ ra vì sợ sau này tôi không trả bà được'.
Tôi lấy chồng, ra ở trọ nhưng vẫn không thoát được cảnh ở chung với mẹ chồng.
Ngay cả bố mẹ đẻ, tôi còn chưa có điều kiện chăm ngày nào, huống hồ bố mẹ chồng.
Trung QuốcKhông chỉ vay hơn một triệu tệ, bà Liu Zhenyan còn ngủ dưới sàn bệnh viện cả năm và cấm con trai lấy vợ mới để dốc lực cứu con dâu.
Mẹ chồng hay 'suy bụng ta ra bụng người', áp đặt suy nghĩ lên người khác; chồng còn trẻ nên thiếu suy nghĩ, chưa hiểu hết áp lực của tôi.
Tôi 28 tuổi, lấy chồng được hai năm, rất phiền muộn về mẹ chồng.
Tôi khao khát có thêm con nhưng không dám sinh vì ám ảnh lần sinh đầu mẹ chồng áp đặt quá nhiều thứ, chồng lại đồng tình với mẹ.
Từ khi sinh bé xong đến giờ, bên nội rất hờ hững và chẳng quan tâm gì đến cháu.
Mẹ chồng suốt ngày vòi vĩnh tiền bạc, gọi điện thoại, nhắn tin cho con trai không gì ngoài chuyện tiền bạc.
Mẹ khen em dâu vợ nghĩ mẹ thích cô ấy hơn; vợ chồng đi chơi về, mẹ buột miệng: “Sao đi suốt thế”, vợ lại nghĩ mẹ không thích.
Nhiều đêm nằm cạnh chồng, tôi quay đi lau nước mắt; anh biết mẹ không thích tôi nhưng chỉ nói: “Thôi, em nhịn cho yên nhà yên cửa”.
Mẹ chồng không mua được cái nệm, chăn mới, cặp gối mới cho tôi; tôi không quen nằm dưới nền nhà nên không ngủ được.
Bà từng làm giáo viên tiểu học nên tin rằng chỉ cần con ngoan và chăm chỉ là được, không cần môi trường "sang chảnh".
Anh chọn cách im lặng và tự làm theo những điều mình cho là đúng. Vì vậy bố mẹ chồng luôn nghĩ anh nghe lời và làm theo lời tôi.
Lần đầu tiên sau 9 năm làm vợ, làm dâu, tôi đã khóc như một đứa trẻ và gọi về nhà với những uất ức không sao chịu nổi.
Sau quá nhiều lần bị so sánh, nói móc chuyện tiền nong, tôi không còn muốn gặp bà nữa.