Post bài lên mạng tâm sự chuyện sau sinh, tôi bị mẹ chồng giận dỗi vì cho rằng tôi đá xéo. Tôi liên tục phải xin lỗi dù không biết mình sai chỗ nào.
Khi tôi đề xuất các con ra ở riêng, con dâu thảng thốt: "Bố, vợ chồng con có điều gì chăng, con chẳng muốn ở riêng".
Chồng và nhà chồng không thương, sao ngần ấy năm mẹ có thể chịu đựng mà sống như vậy, chắc vì muốn anh em tôi có gia đình hạnh phúc.
Vì bị mẹ bỏ rơi nên chồng tôi phải tự bươn chải, ở thuê, chăn trâu để lớn; lúc vợ chồng tôi còn nghèo, bà cũng không lui tới.
Đến lúc tôi nghỉ, anh kêu sao không thấy có tiền, trách móc tôi không biết chăm lo cho gia đình, vợ chồng cãi vã, mâu thuẫn.
Mỗi lần đối đầu là thời gian giằng xé suy nghĩ, mình làm có đúng không, có bị coi là hỗn láo không, rồi sợ bố mẹ đẻ biết lại buồn.
Vợ tôi rất cứng đầu, hầu như tôi giải thích hay nói như nào cô ấy đều bỏ ngoài tai.
Vợ tôi hứa cho 10 triệu đồng nhưng có vẻ mẹ chê ít; vợ tôi buồn phiền cha mẹ chồng rất nhiều, cô ấy nói mẹ được một đòi hai.
Gần một tháng nay, người dân Gò Quao thường xuyên gặp một người phụ nữ Hàn Quốc mặc bà ba đi tập thể dục quanh làng rồi xách làn đi chợ "như người miền Tây chính hiệu".
Mẹ tôi thuộc hàng "độc nhất vô nhị", bà thuộc típ người giải phóng phụ nữ nhưng chỉ giải phóng riêng bà, còn con gái và con dâu thì miễn.
Mẹ tôi thuộc hàng 'độc nhất vô nhị', sẵn sàng giải phóng phụ nữ, nhưng chỉ đấu tranh cho riêng mình, còn con gái hay con dâu thì miễn.
Vợ tôi thuộc típ người cứng đầu, mẹ tôi cũng vậy, thành ra tôi là người đứng giữa rất khó xử.
Tôi mong muốn cả hai đối thoại trực tiếp, thẳng thắn với nhau để cải thiện mối quan hệ nhưng vợ luôn né tránh, từ chối.
Hồi sống cùng bố mẹ chồng, tôi phụ giúp ông bà việc nhà, làm các việc lớn nhỏ trong nhà, vậy mà ông bà chưa bao giờ hài lòng.
Cưới xong tôi nói vấn đề này, chồng bảo vậy là bình thường, còn tôi mấy chục năm cuộc đời chưa thấy như thế.
Chồng mình có miếng đất riêng, vợ chồng cùng góp tiền làm nhà, vừa bán được 4 tỷ đồng. Anh dùng tiền này mua nhà khác nhưng để mẹ đứng tên rồi tặng lại cho con trai.
Khi tôi sinh con, cũng không nhờ mẹ chồng chăm bé vì nhiều quan điểm khác nhau.
Đêm đó, tôi thấy vợ ngồi thẫn thờ trên giường, đôi mắt đỏ hoe nhưng không rơi nước mắt, chắc vợ rất đau lòng.
Nếu tôi không nghe theo lời mẹ chồng, bà sẽ tìm cách làm cho chồng tôi có cái nhìn ác cảm với vợ.
Mẹ chồng nói xấu tôi từ bên nhà nội sang nhà ngoại chồng, thêu dệt câu chuyện làm ai thấy tôi cũng xì xào, bàn tán, ghét bỏ.