Ngoại tình là một hành vi gây ảnh hưởng sâu rộng đến gia đình, con cái và sự ổn định của xã hội. Đáng tiếc là trong bối cảnh hiện nay, dù ngoại tình bị lên án về mặt đạo đức, hậu quả pháp lý dành cho người có lỗi lại chưa đủ mạnh để tạo sức răn đe.
Điều này dẫn đến nghịch lý rằng đôi khi dư luận còn quay sang phán xét chính người bị phản bội, cho rằng họ có thiếu sót gì đó nên bạn đời mới đi tìm người khác. Cách nhìn nhận như vậy không chỉ bất công mà còn làm suy giảm chuẩn mực văn hóa ứng xử của cộng đồng.
Một trong những giải pháp được nhiều người quan tâm là áp dụng chế tài tài chính thật rõ ràng và nghiêm khắc đối với người ngoại tình. Theo tôi, nên nghiên cứu phạt người gây ra đổ vỡ hôn nhân sẽ chỉ được nhận một phần nhỏ trong khối tài sản chung, ví dụ như 20 % tài sản chung.
Phần còn lại được dành cho con cái và người không ngoại tình (ví dụ con cái được 20% người còn lại 60%). Mục tiêu của quy định này không phải để trừng phạt cho hả giận mà để đảm bảo sự công bằng tối thiểu và răn đe hành vi vi phạm đạo đức gia đình.
Điều này hoàn toàn có cơ sở. Khi một người ngoại tình, họ không chỉ phản bội bạn đời mà còn gây ảnh hưởng trực tiếp đến quyền lợi tương lai của con cái. Tài sản lẽ ra thuộc về những đứa trẻ có thể bị phân tán, thậm chí chuyển sang những mối quan hệ phát sinh sau này.
Trách nhiệm đối với sự xáo trộn đó chắc chắn phải thuộc về người đã phá vỡ nền tảng gia đình. Khi luật pháp xác định rõ nghĩa vụ của bên gây lỗi, xã hội sẽ có một chuẩn mực thống nhất để dựa vào, từ đó hình thành quan điểm đúng đắn và công bằng hơn.
Chế tài tài chính nặng không phải là điều khó thực hiện. Trong tố tụng dân sự, nguyên tắc cơ bản là ai yêu cầu người đó phải cung cấp chứng cứ. Nếu người bị phản bội có tin nhắn, hình ảnh, lời khai hoặc bất cứ bằng chứng hợp pháp nào chứng minh hành vi ngoại tình, tòa án hoàn toàn có đủ cơ sở để đưa ra phán quyết.
Sự hiện diện của luật sư giúp kiểm chứng tính hợp lệ của chứng cứ, đồng thời bảo vệ quyền lợi cho các bên, tránh tình trạng tố cáo sai sự thật. Khi quy trình pháp lý minh bạch, việc xác định người có lỗi sẽ không còn là vấn đề mơ hồ.
Một khi luật pháp bảo vệ người bị phản bội một cách rõ ràng, xã hội cũng sẽ thay đổi cách nhìn. Thay vì đổ lỗi ngược cho nạn nhân, dư luận sẽ hiểu rằng hành vi ngoại tình là sai trái bất kể người còn lại có nhược điểm gì. Điều này giúp chấm dứt hiện tượng trách móc người bị phản bội và trả lại sự công bằng cho họ.
Quan trọng hơn, nó tạo ra tâm lý e ngại mạnh mẽ trong những người có ý định ngoại tình. Khi họ thấy rằng hậu quả không chỉ là những rắc rối tình cảm mà còn là mất mát tài sản, uy tín và quyền lợi của con cái, họ sẽ cân nhắc rất kỹ trước khi bước sai.
Tác động xã hội của quy định này sẽ còn sâu rộng hơn. Một khi người ta hiểu rằng ngoại tình mang lại rủi ro lớn, họ sẽ chọn cách ứng xử văn minh hơn khi muốn tìm một mối quan hệ mới. Thay vì bí mật qua lại, họ sẽ biết rằng kết thúc một mối quan hệ một cách minh bạch, tôn trọng và hợp pháp là con đường an toàn nhất.
Điều này không chỉ góp phần giảm bớt những vụ đánh ghen gây mất trật tự xã hội mà còn nâng cao văn hóa ứng xử của cộng đồng trong vấn đề hôn nhân.
Ngoài ra, khi người bị phản bội biết rằng pháp luật đứng về phía mình, họ sẽ có xu hướng giải quyết mâu thuẫn một cách bình tĩnh hơn. Sự bảo đảm về quyền lợi tài sản và quyền chăm sóc con cái sẽ giúp họ tìm đến pháp luật thay vì phản ứng bộc phát. Đây là một cách gián tiếp giúp giảm bớt những vụ việc đáng tiếc xảy ra do cảm xúc dồn nén.
Có thể nói rằng một chế tài rõ ràng và mạnh mẽ không chỉ mang tính trừng phạt mà còn mang tính phòng ngừa. Nó giúp bảo vệ trẻ em khỏi việc quyền lợi bị xâm lấn, bảo vệ người bị phản bội khỏi thiệt thòi và bảo vệ sự ổn định chung của xã hội.
Dù không thể tạo ra sự công bằng tuyệt đối, nhưng nó đưa ra một thông điệp rõ ràng rằng ai gây lỗi thì phải chịu trách nhiệm tương xứng với hành vi của mình.
Một xã hội văn minh là xã hội biết tôn trọng giá trị của hôn nhân và biết bảo vệ người yếu thế trong quan hệ gia đình.
Khi luật pháp thể hiện lập trường rõ ràng trước hành vi ngoại tình, người dân sẽ học được cách ứng xử đúng đắn hơn. Họ sẽ hiểu rằng kết thúc một mối quan hệ không phải là điều xấu, nhưng phá vỡ nó bằng sự phản bội là điều không thể chấp nhận được.
Vì vậy, việc xây dựng một cơ chế pháp lý mạnh mẽ hơn đối với ngoại tình là điều cần thiết. Nó không chỉ giúp giảm đáng kể các hành vi thiếu trách nhiệm trong hôn nhân mà còn giúp xã hội tiến lên theo hướng văn minh và tôn trọng hơn.
Đây không phải là câu chuyện của riêng một gia đình mà là câu chuyện của cả cộng đồng, nơi mọi hành vi sai trái đều phải được nhìn nhận đúng bản chất và xử lý thỏa đáng.
|
Trong trường hợp vi phạm chế độ một vợ, một chồng, tùy tính chất vụ việc, người có hành vi vi phạm có thể bị xử phạt hành chính hoặc xử lý hành chính như sau: - Về xử phạt hành chính: Theo quy định tại khoản 1 Điều 59 Nghị định số 82/2020/NĐ-CP ngày 15/7/2020 về hành vi vi phạm quy định về kết hôn, ly hôn và vi phạm chế độ hôn nhân một vợ, một chồng sẽ bị phạt tiền từ 3.000.000 đồng đến 5.000.000 đồng. - Về xử lý hình sự: Người nào đang có vợ, có chồng mà kết hôn hoặc chung sống như vợ chồng với người khác hoặc người chưa có vợ, chưa có chồng mà kết hôn hoặc chung sống như vợ chồng với người mà mình biết rõ là đang có chồng, có vợ thuộc trường hợp tại khoản 1, khoản 2 Điều 182 Bộ luật hình sự 2015 sẽ bị phạt cảnh cáo, phạt cải tạo không giam giữ đến 1 năm hoặc phạt tù từ 3 tháng đến tối đa 3 năm. |
Comet Small
