Ở Vũ Hán có một câu chuyện rất cảm động: Con trai mắc bệnh, người mẹ 90 tuổi sợ các thành viên khác trong nhà lây nhiễm, một mình chăm con ở phòng khám bệnh viện, chờ có giường nằm. Bà cụ bên con năm ngày năm đêm, cuối cùng con được nhập viện. Nhưng vì bệnh diễn biến xấu, con trai phải vào phòng hồi sức tích cực. Người mẹ, tên là Từ Mỹ Vũ, tìm y tá mượn bút và giấy, viết thư cho con.

Cảnh bà Từ Mỹ Vũ chăm con được một y tá chụp lại. Ảnh: Weibo.
"Con trai, cần chịu đựng, mạnh mẽ, chiến thắng bệnh tật. Con cần phối hợp bác sĩ, gắn máy thở không thoải mái nhưng con hãy kiên nhẫn để sớm bình phục. Mẹ quên đưa tiền mặt cho con, đã gửi bác sĩ Vương 500 tệ, con hãy nhờ người khác mua đồ cần thiết nhé", bà viết cho con khi ở phòng cách ly của bệnh viện.
Đó là Mẹ. Dù con của bà hơn 60 tuổi, đó vẫn là đứa trẻ của mẹ. Người con đó tên là Bao Kiệt, bạn của anh Lý - em trai một người bạn của tôi. Đáng tiếc, Bao Kiệt không đọc được thư của mẹ. Ông từ biệt cõi trần, bỏ lại tất cả người thân và người mẹ già kiên cường, đáng kính.

Bà Từ Mỹ Vũ mượn bút giấy, dặn dò con. Ảnh: Weibo.
Ở Vũ Hán có một đoàn hợp xướng tên là Hy Văn, thành lập năm 1938. Hồi tháng 1, đoàn hợp xướng tổ chức nhiều hoạt động. Anh Lý kể có người bạn thân thiết ở tổ giọng nam cao, tên Tô Hoa Kiện. Anh cho biết: "Ngày 9/1, một số thành viên đoàn hợp xướng Hy Văn hát và đi ăn ở Phạm Hồ, đó là lần cuối tôi thấy Hoa Kiện. Trước đây anh ấy rất sôi nổi trong nhóm, bây giờ không thấy tăm hơi. Tôi và bạn bè gọi điện anh không bắt máy, nhắn tin cũng không trả lời. Ai cũng thấy bất thường cho tới khi đọc được cáo phó. Anh ấy mất ngày 6/3". Anh Lý cho rằng Bao Kiệt bị nhiễm bệnh khi tham gia buổi liên hoan hôm 18/1. Hôm đó có ba người bị nhiễm, trong đó hai người không qua khỏi.
Từ lâu, tôi nghe hàng xóm nói, nhiều thành viên đoàn hợp xướng của người cao tuổi nhiễm bệnh. Bởi Tết dương và âm lịch là đợt họ có nhiều buổi diễn xuất, tuổi của họ cũng thuộc nhóm nguy cơ mắc bệnh cao. Anh Lý đăng ảnh của Bao Kiệt và Tô Hoa Kiện. Dù nghỉ hưu, trông họ vẫn rất khỏe khoắn. Nếu được cảnh báo, họ có liên tục tham gia các buổi biểu diễn giải trí, có tụ tập đi ăn với nhau? Nghĩ đến đây, tôi tự hỏi: Lẽ nào những người còn sống, vì muốn cuộc sống của bản thân nhẹ nhàng, chấp nhận không truy cứu trách nhiệm giúp những người chết oan? Truy cứu trách nhiệm là việc buộc phải làm.
Những ngày gần đây, dịch vẫn chuyển biến chiều hướng tốt. Toàn Vũ Hán, lượng ca nhiễm mới liên tục ở mức một chữ số. Trong bối cảnh này, mọi người càng khao khát ra ngoài, khao khát quay lại công việc. Bây giờ, người bàn về dịch bệnh ngày càng ít, bàn về ngày trở lại làm việc nhiều hơn. Rất nhiều doanh nghiệp và gia đình không thể cầm cự được vì thành phố bị phong tỏa. Thời gian càng lâu, con người càng bức bối. Từ ngày mai, phương tiện giao thông công cộng ở Vũ Hán sẽ phục vụ cho một bộ phận nhân viên của các doanh nghiệp trở lại làm việc.
Vũ Hán vắng vẻ những ngày bị phong tỏa. Video: Youtube.
Nhật ký của nhà văn Phương Phương đăng trên chuyên trang blog của trang tin tài chính Caixin, thu hút nhiều người xem và bình luận. Phương Phương 65 tuổi, tên thật Uông Phương. Bà sinh ở Nam Kinh, theo cha mẹ tới Vũ Hán, Trung Quốc sống từ năm hai tuổi. Năm 1978, bà học khoa Văn Đại học Vũ Hán, trở thành phóng viên, biên tập viên ở Đài truyền hình Hồ Bắc sau khi tốt nghiệp. Phương Phương còn từng làm tổng biên tập tạp chí Contemporary Celebrities (Kim Nhật Danh Lưu). Bà sáng tác tiểu thuyết, tản văn từ cuối thập niên 1980. Năm 2012, tiểu thuyết Vạn tiễn xuyên tâm của bà được chuyển thể thành phim điện ảnh cùng tên, kể về cuộc đời một người phụ nữ Vũ Hán.
Nghinh Xuân