Tôi không muốn làm tổn thương vợ nhưng bên cạnh cô gái đó tôi thấy trẻ hơn, cuộc sống có nhiều điều đáng mong chờ hơn.
Tôi bảo khách hàng, chồng chị vừa đẹp trai, nhiều tiền, chắc chắn gái theo rất nhiều, ý tôi nịnh thôi, ai ngờ chị theo dõi chồng và có chuyện.
Tôi sợ có chuyện động trời, cũng giữ kín chuyện này, không nói gì với chồng, im lặng nuốt nước mắt.
Tôi không thể quên chuyện này, lúc nào đọc được ở đâu bài viết chồng đi gái là tôi lại nhớ, thấy rất buồn, không thể nào quên chuyện đó.
Tôi quyết ly hôn, hỏi ý kiến hai con, con nói là tùy mẹ quyết định, con sẽ theo mẹ.
Tôi không biết và thực ra cũng không cần biết anh có làm những việc đó không, nhưng anh chưa bao giờ từ bỏ việc ép tôi phải gần gũi.
Anh và cô đồng nghiệp thường hẹn cà phê riêng, tâm sự chuyện ăn ngủ như nào, thậm chí rủ nhau lên giường.
Một năm rưỡi từ ngày biết chồng phản bội, tôi vẫn chưa thể quên và mỗi lần gần gũi anh tôi lại nhớ chuyện cũ.
Sau khi phản bội vợ, chúng tôi chia tay; một thời gian tôi xin quay lại, vợ đồng ý nhưng từ đó tôi sống trong sự chì chiết của vợ.
Tôi là tác giả: "Có nên chấp nhận mất tất cả để thoát khỏi vợ, đến với bồ", xin chia sẻ thêm với các bạn câu chuyện của tôi.
Nếu ly hôn, tôi sẽ mất kết nối với gia đình, trở thành người đàn ông tồi tệ trong mắt mẹ mình và con, thậm chí cả họ hàng.
Tôi là người vợ trong bài: "Bỏ vợ và ba con để cưới nhân viên, tôi chịu quả báo", cảm ơn độc giả đã khen tôi, xin chia sẻ thêm.
Giờ nhìn đàn ông tôi ghê sợ, nhìn phụ nữ tôi dò xét khi họ mặc hở hang, nhìn khách sạn tôi tưởng tượng ra chồng ở trong đó.
Tôi, học sinh lớp 11, được ba cho dùng lại chiếc điện thoại cũ và cũng từ đó phát hiện bí mật động trời. Ba ngoại tình, đã có con riêng. Tôi chết lặng!
Họ thường hẹn riêng đi cà phê, chia sẻ tâm sự hàng ngày như ăn gì, làm gì, đi với ai, ngủ thao thức chập chờn như nào.
Năm đó, công ty tất niên, tôi gặp và tìm cách tiếp cận cô nhân viên, vợ đã nhận ra và cảnh báo nhưng tôi bỏ ngoài tai.
Hậu quả của nhiều vụ đánh ghen đã rõ: Bản thân chị em vướng lao lý, con cái không ai nuôi.
Tôi 30 tuổi, kết hôn năm 2018 với một người cùng tuổi, lúc cưới không hẳn vì tình yêu.
Ngoài ra, anh còn đưa tôi xem danh sách người tình trong quá khứ hơn 40 người, không thể tin chồng mình lăng nhăng và đào hoa đến vậy.
Anh cầu xin tôi tha thứ và nói chỉ yêu mình tôi, đó là phút lạc lối, nếu như vậy anh có nghĩ tới lúc tôi biết được sự thật?