Thu nhập của chồng tôi khoảng 40 triệu, của tôi chỉ 12 triệu đồng. Mỗi tháng anh đưa tôi 20 triệu để chi tiêu sinh hoạt gia đình, phần còn lại anh nói để tiết kiệm.
Tôi không biết có phải do thu nhập giữa hai người quá chênh lệch, nên mỗi lần tôi tự thưởng cho bản thân một món đồ tạm gọi là đắt tiền, như cái váy, cây son giá trên dưới một triệu đồng thì anh hỏi mua bằng tiền gì?
Rồi tôi thấy mệt mỏi quá, khi mỗi lần đi chợ hay mua đồ, chồng đều yêu cầu ghi vào bảng Excel để "tra soát dòng tiền trong gia đình".
Tôi không tiêu hoang, tiền thừa hàng tháng tôi vẫn nói lại anh và đưa vào tiết kiệm chung, nhưng cảm giác bị kiểm toán từng đồng khiến tôi khó chịu. Tôi nói thì anh bảo "phải ghi rõ ra từng hạng mục mua sắm để còn cân đối".
Cứ điền rồi nhìn vào bảng Excel, tôi nhớ những tháng ngày sinh hoạt trong một câu lạc bộ thiện nguyện.
Tiền quỹ đóng góp chung của nhiều người nên cần phải minh bạch, mỗi lần tổ chức bếp ăn, đi chợ mua sắm gì thì cũng kê khai, xin hóa đơn của người bán. Bây giờ, chuyện của gia đình tôi chỉ còn thiếu mỗi bước xin hóa đơn mỗi lần đi chợ nữa thôi.
Tôi nói chuyện này với mẹ ruột, thì bà bảo xui xẻo cho tôi dính phải chồng "không xài được" vì đàn ông phải rộng rãi, không quan tâm chuyện lặt vặt. Các bạn nghĩ thế nào?
Hương