Thuốc trên tay gần như đã trở thành một thói quen khó thay đổi của anh họ tôi. Cứ sau mỗi bữa ăn, khi ngồi cà phê với bạn bè, hoặc thậm chí lúc làm việc căng thẳng, anh lại rút thuốc ra châm một điếu. Tôi từng nghĩ, cũng giống như bao người đàn ông khác, việc hút thuốc sẽ theo anh đến suốt đời. Nhưng rồi, thật bất ngờ, anh đã trải qua một hành trình kéo dài hơn 4 năm để cai hẳn.
Anh bắt đầu hút thuốc từ những năm đại học. Lúc ấy, thuốc lá với anh chỉ là "điếu xã giao", để dễ làm quen bạn bè hay giữ tỉnh táo trong mùa thi. Nhưng dần dần, từ một điếu mỗi ngày thành một gói, rồi hai gói. Cơ thể anh phụ thuộc vào nicotine lúc nào không hay. Gia đình nhiều lần khuyên can. Bố mẹ lo lắng khi thấy anh ho dai dẳng, hơi thở có mùi nặng, còn da dẻ xuống sắc. Nhưng anh luôn tìm lý do: "Căng thẳng quá thì hút chút cho thoải mái". Lý do ấy trở thành lá chắn để anh tiếp tục chìm trong khói thuốc suốt hơn 10 năm tiếp theo.
Năm 2021, sau một lần đi khám sức khỏe định kỳ, anh nhận được kết quả phổi có dấu hiệu tổn thương nhẹ. Bác sĩ khuyên anh phải bỏ thuốc ngay nếu không muốn bệnh chuyển biến nặng. Lần đầu tiên anh thấy sợ. Không còn là những lời khuyên suông của gia đình, mà là một cảnh báo rõ ràng về sức khỏe.
Anh kể, đêm đó về nhà nằm trằn trọc. Anh nghĩ đến vợ con, nghĩ đến viễn cảnh phải đối diện bệnh tật khi tuổi đời còn trẻ. Chính nỗi lo ấy là cú hích đầu tiên để anh nghiêm túc suy nghĩ về việc cai thuốc. Nhưng cai thuốc lá không đơn giản như bỏ một thói quen nhỏ. Trong những tháng đầu tiên, anh đối diện với vô số cơn thèm thuốc. Cơ thể bứt rứt, tay chân run rẩy, tâm trạng cáu gắt. Nhiều lần, chỉ cần ngửi thấy mùi thuốc từ bạn bè, anh lại muốn buông xuôi.
>> Bảy người hút thuốc trong căn phòng 10 m2
Anh chọn cách giảm dần: từ một gói xuống nửa gói, rồi còn vài điếu mỗi ngày. Song song đó, anh tìm đến kẹo ngậm, trà thảo mộc và tập thể dục buổi sáng để quên cảm giác thèm. Anh nói: "Quan trọng nhất là phải 'đánh lạc hướng' bản thân mỗi khi cơn thèm thuốc ập tới". Có lần, anh kể, nửa đêm nằm mơ thấy mình hút thuốc, tỉnh dậy mồ hôi nhễ nhại, cảm giác thèm đến mức run rẩy. Nhưng thay vì bước ra ban công châm một điếu, anh lại uống một cốc nước rồi nằm thở thật sâu cho qua.
Trong suốt hành trình ấy, gia đình đóng vai trò quyết định. Vợ anh không còn than phiền hay trách móc, mà chọn cách đồng hành: cùng anh tìm tài liệu về tác hại của thuốc lá, nhắc nhở nhẹ nhàng mỗi khi anh dao động. Các con anh còn làm một tấm "hợp đồng" nhỏ xinh: "Nếu bố bỏ thuốc, chúng con sẽ thưởng cho bố 100 cái ôm". Chính tình cảm gia đình đã giúp anh vượt qua nhiều lần muốn bỏ cuộc.
Phải mất gần hai năm, anh mới có thể tự tin khẳng định rằng mình không còn phụ thuộc vào thuốc lá. Những cơn thèm giảm dần, hơi thở bớt hôi, sức khỏe của anh cải thiện rõ rệt. Anh tăng cân, da sáng hơn, giọng nói trong trẻo hơn. Rồi anh bắt đầu tham gia thể thao: chạy bộ, bơi lội. Mỗi lần chạy được 5 km mà không thấy hụt hơi, với anh, đó không chỉ là thành quả sức khỏe, mà là sự chiến thắng chính bản thân.
Đến nay đã hơn 4 năm kể từ ngày quyết định cai thuốc, anh tôi hoàn toàn nói không với thuốc lá. Ngay cả khi gặp bạn bè hút thuốc, anh vẫn giữ vững lập trường. Anh trở thành tấm gương để những người trong họ hàng, thậm chí đồng nghiệp noi theo. Nhìn hành trình đó của anh, tôi thấm thía một điều: cai thuốc lá không dễ, nhưng hoàn toàn có thể nếu có quyết tâm. Thuốc lá vốn không mang lại niềm vui thật sự, chỉ là sự lệ thuộc của cơ thể. Khi vượt qua được, con người sẽ thấy cuộc sống nhẹ nhõm hơn rất nhiều.
- Trả giá đắt khi uống rượu bia, hút thuốc lá vì công việc
- Điếu thuốc lá mất mặt trước nữ khách Tây
- Giải quyết vấn đề thuốc lá từ 'cầu', không phải 'cung'
- 'Tôi mong bao thuốc lá giá 200.000 đồng'
- Tăng cường xử phạt quan trọng hơn mức phạt hút thuốc lá
- Tôi cai thuốc lá thành công sau 15 năm nghiện nặng