Vợ chồng tôi kết hôn được gần hai năm. Lương tôi khoảng 12 triệu đồng mỗi tháng, lương chồng 20 triệu đồng. Trước đây, tháng nào anh cũng đưa tôi khoảng 18 triệu, chỉ giữ lại tầm 2 triệu để đi lại, cà phê với bạn bè. Cả hai đều quen sống tiết kiệm, thu chi rõ ràng, cùng quản lý tài khoản chung nên tôi chưa từng phải lo nghĩ về tiền bạc.
Khoảng ba tháng trước, chồng tôi được điều chuyển sang chi nhánh khác, làm việc tại văn phòng ở trung tâm thành phố. Do ở đó công ty không hỗ trợ ăn trưa, nhân viên phải tự lo, anh thường rủ vài đồng nghiệp góp tiền đặt cơm, mua thêm trái cây, nước uống. Anh nói với tôi rằng cần giữ lại nhiều tiền hơn nên mỗi tháng chỉ đưa tôi 15 triệu, còn lại để "chi cho ăn uống, sinh hoạt ở công ty". Điều khiến tôi lo là khoản chi này quá lớn. Thực tế, anh và 2-3 người trong nhóm góp tiền, còn những đồng nghiệp khác chỉ ăn ké mà không góp. Tính ra, mỗi tháng anh tốn tới 5 triệu đồng cho việc ăn uống ở công ty - một con số tôi thấy khó hợp lý. Trong khi tôi ở nhà tự nấu ăn, chi phí cả tháng chưa tới 2 triệu đồng.
Tôi càng băn khoăn hơn khi từ trước đến nay anh khá tiết kiệm với vợ. Nhiều khi tôi muốn mua vài món nhỏ để tự thưởng cho mình, anh thường ngăn, bảo "không cần thiết", nhưng với đồng nghiệp anh lại rộng rãi, sẵn sàng bỏ tiền nhiều hơn phần của mình. Tôi không biết mình có đang quá khắt khe không, hay chồng tôi thực sự cần xem lại cách chi tiêu của anh cho hợp lý hơn?
Như Tuyết