Kể từ tứ kết Wimbledon, hai ngày sau khi trượt ngã và chấn thương khuỷu tay phải trong trận đấu Grigor Dimitrov, Sinner bắt đầu đeo băng tay. Tay vợt 23 tuổi vô địch Grand Slam sân cỏ này với chiếc băng tay che phủ một lớp băng y tế. Nhưng sau đó gần một tháng, khi trở lại thi đấu ở Cincinnati Mở rộng, dù đã bỏ lớp băng y tế và xác nhận không còn thấy đau, anh vẫn giữ băng tay nén.
Sinner ra sân tập Cincinnati với cánh tay phải được bao bọc bởi một băng tay nén. Khi vào thi đấu, chiếc băng này vẫn được anh sử dụng ở trận thắng Daniel Galan 6-1, 6-1 trong 58 phút - chiến thắng nhanh nhất trong sự nghiệp của tay vợt số một thế giới không tính các lần đối thủ bỏ cuộc.
Ở ba vòng tiếp theo, chiếc băng trắng này vẫn trên tay Sinner khi anh lần lượt đánh bại Gabriel Diallo 6-2, 7-6 (6), Adrian Mannarino 6-4, 7-6 (4) rồi Felix Auger-Aliassime 6-0, 6-2.

Sinner trong trận thắng Auger-Aliassime ở tứ kết Cincinnati Mở rộng ngày 14/8. Ảnh: AFP
"Tôi vẫn tiếp tục đeo băng nén vì nó giúp tôi có thêm lực đánh bóng và sự ổn định. Tôi thực sự thích cảm giác mạnh mẽ mà nó mang lại", Sinner giải thích với báo Pháp L'Équipe hôm qua 14/8.
Trước Sinner, nhiều VĐV khác cũng chọn cách tiếp tục đeo băng nén tay sau khi lành chấn thương chỉ để cảm thấy yên tâm. Corentin Denolly, tay vợt người Pháp 28 tuổi, đứng thứ 310 thế giới, từng bị đau cơ và cảm giác nóng rát ở cẳng tay, nên đã đặt may một chiếc băng tay riêng cách đây vài năm. Đến giờ, dù vết đau này không còn tồn tại, anh khó có thể thi đấu mà không có nó.
"Gần đây, sau khi hồi phục chấn thương cổ tay trái, tôi không cảm thấy thoải mái khi thi đấu mà không đeo băng tay", Denolly kể. "Cảm giác cánh tay được bó chặt giúp giảm chấn động. Mỗi khi cánh tay mệt mỏi hay yếu, đeo băng tay làm tôi cảm thấy tốt hơn".
Nhiều tay vợt khác cũng đi theo xu hướng này. Carlos Alcaraz từng đeo băng tay trong một số trận, trong khi Karolina Muchova, Lorenzo Musetti, Arthur Cazaux và Benjamin Bonzi sử dụng thường xuyên hơn.
Xu hướng dùng băng tay nén cũng thịnh hành trong giải bóng rổ NBA nhờ các siêu sao như Allen Iverson, LeBron James, và đã lan sang cả giới bóng chuyền. "Khi tập với máy bắn bóng để luyện giao bóng, với tốc độ 120-130 km/h, tôi bị một vết bầm lớn từ cổ tay đến khuỷu tay, đau khủng khiếp. Tôi vẫn tiếp tục chơi dù đau và có lẽ đã làm tổn thương nhiều thứ. Thế rồi, tôi đeo băng tay ở tay trái và từ đó giữ nó như một phần thói quen", VĐV bóng chuyền Pháp Trevor Clevenot kể.
Tuy nhiên, không phải tất cả đều xem đeo băng tay là liệu pháp tâm lý. Tay vợt Pháp Bonzi chỉ đeo trong các trận đấu để tránh mỏi khớp và hạn chế mồ hôi chảy xuống tay. "Xét về cảm giác, tôi không nhận thấy sự khác biệt khi đánh bóng", anh cho biết.
Trong khi đó, Denolly cho rằng vấn đề có thể sâu xa hơn. "Việc đổi bóng thi đấu mỗi tuần khiến các cơ bị ảnh hưởng nhiều. Có lẽ ATP hoặc các thương hiệu nên xem xét lại, vì điều này không bình thường. Dù có thể xem là tiến bộ về kỹ thuật hay thiết bị, nếu phải đeo băng tay, rõ ràng ngay từ đầu, bạn đã có vấn đề gì đó".
Khi được L'Équipe tham khảo, chuyên gia vật lý trị liệu của một tay vợt top 30 thế giới giải thích rằng việc tiếp tục đeo băng tay chỉ là hiệu ứng tâm lý, vì công cụ này không có tác dụng sinh lý rõ rệt khi các tay vợt đã khỏi chấn thương.
"Băng tay mang lại sự thoải mái và cảm giác yên tâm, giúp bạn bớt lo lắng về chấn thương và thi đấu tự tin hơn. Nếu bạn cảm thấy tốt khi sử dụng nó và nó giúp bạn phát huy lối chơi như ý, thì chẳng có lý do gì để bỏ. Việc này cũng giống chuyện mặc một chiếc áo có màu yêu thích. Dù không trực tiếp ảnh hưởng đến hiệu suất thi đấu, nó giúp bạn tự tin hơn", chuyên gia này nói.
Trong khi đó, nghiên cứu khoa học về băng tay và băng đầu gối - dụng cụ từng được Andy Murray, Novak Djokovic hay Alcaraz sử dụng - trên các mẫu VĐV nhỏ cho thấy kết quả không đồng nhất về hiệu suất hay khả năng tạo lực. Tuy nhiên, băng tay có thể hữu ích trong quá trình phục hồi.
Hà Phương (theo L'Équipe)