Tôi 24 tuổi, đang ở với gia đình, đã tốt nghiệp đại học chuyên ngành mình không thích, sau khi đi làm vài công việc part-time ở các siêu thị, nhà hàng và một công ty (dùng đúng chuyên ngành đại học), tới nay tôi chính thức nghỉ làm được nửa năm. Từ năm cuối đại học tôi đã không xin tiền bố mẹ.
Trong nửa năm nay tôi chỉ ở nhà bán đồ online trên các sàn thương mại điện tử, vẫn đủ tiền ăn và tiêu vặt qua ngày. Thế nhưng mỗi ngày tôi ngủ tới đầu giờ chiều mới dậy rồi ra quán cà phê ngồi làm việc, xem phim, đọc sách tới tối, sau đó kiếm cái gì ăn hoặc hẹn bạn bè đi chơi, rồi lại về nhà lướt điện thoại tới gần sáng. Tôi cảm thấy mất phương hướng hoàn toàn, mất mục tiêu sống, công việc bán hàng online chỉ là tạm bợ qua ngày, không thể nương tựa vào nó mãi được.
Lúc còn đi học, tôi rất năng nổ, tham gia tích cực nhiều hoạt động và nhận được rất nhiều bằng khen xuất sắc trong các chương trình xã hội của trường. Sau này, càng ra đời tôi càng thấy những người LGBT (tôi là trans guy, không tiêm hoocmon) như mình khá thiệt thòi trong xã hội và đặc biệt là trong môi trường làm việc mà tôi thích. Tôi thích các công việc bên mảng F&B, nhà hàng, khách sạn, thích phục vụ người khác, nhưng do không có bằng cấp chuyên ngành nên không xin vào các khách sạn, nhà hàng cao cấp được.
Tôi có suy nghĩ sẽ xin làm việc trong các chuỗi cà phê rồi từ đó cố gắng đi lên, nhưng trong môi trường đó toàn là các bạn 18-19 tuổi. Tôi một phần quá tự ti vì mình đã khá già trong môi trường đó, một phần không vượt qua được nỗi sợ gia đình và bạn bè khi dễ vì bạn học cùng tuổi đều làm trong các văn phòng cao cấp, gia đình thì nghĩ tôi có bằng đại học mà làm như chưa đi học gì. Tôi không vượt qua được những suy nghĩ tiêu cực này. Ngoài ra, nếu đi học khóa nghiệp vụ nhà hàng khách sạn để xin thẳng vào làm, tôi không có điều kiện để học, vì gia đình đã ngưng chu cấp từ năm 21 tuổi.
Hiện tại tôi cảm thấy hoàn toàn mất phương hướng, cầm tấm bằng đại học của một trường khá danh giá nhưng lại không biết trân trọng chỉ vì bản thân không thích làm trong môi trường văn phòng. Tôi rất cần các anh chị cho một lời khuyên và chút động lực để vượt qua khoảng thời gian khủng hoảng này. Chân thành cảm ơn.
Mai Phương