Tôi là tác giả bài "Bạn trai lăng nhăng nhưng nếu chia tay, tôi sẽ phải rời khỏi Mỹ". Tôi xin được chia sẻ rõ hơn. Tôi tốt nghiệp thạc sĩ ở Mỹ, hiện được công ty nhận lại và bảo trợ visa làm việc, nên tạm thời không cần bạn trai bảo lãnh. Tuy nhiên, tôi vẫn lo cho tương lai, nếu công ty không tiếp tục gia hạn hoặc chẳng may tôi mất việc, tôi sẽ không thể ở lại. Chị gái tôi sắp bảo lãnh ba mẹ qua nên sớm muộn gì ba mẹ cũng bảo lãnh tôi lại, nhưng hiện tại tôi vẫn ở Mỹ, vẫn phải tự lo cho cuộc sống của mình.
Tôi yêu anh thật lòng. Trước khi đến với anh, nhiều người đã cảnh báo tôi rằng anh là người lăng nhăng có tiếng, khuyên tôi đừng dính vào. Nhưng tôi bị anh chinh phục bởi sự tâm lý, ngọt ngào, bởi cách anh nói chuyện như thể hiểu hết mọi điều trong lòng tôi. Anh 37 tuổi, hơn tôi 12 tuổi, từng trải, có vẻ điềm đạm và biết quan tâm. Tôi đã nghĩ: "Có lẽ anh ấy đã thay đổi, giờ là người đàn ông chững chạc, sẽ không bắt cá hai tay như trước". Nhưng có lẽ, tôi đã quá ngây thơ. Anh nói giữa anh và người phụ nữ kia chỉ là FWB – bạn tình không ràng buộc, rằng họ "giao kèo rõ ràng" ngay từ đầu. Nhưng tôi không hiểu, nếu chỉ là FWB, tại sao anh lại đòi mua vé máy bay cho chị ấy về Việt Nam dịp Tết này, tại sao lại nhắn tin nhớ nhung dù nửa đêm đang nằm cạnh tôi?

Chị ấy gửi cho tôi toàn bộ ảnh chụp màn hình tin nhắn của họ - đầy yêu thương, quan tâm và có cả những lời hứa hẹn như thể họ đang trong một mối quan hệ thật sự. Lúc đó tôi mới bàng hoàng nhận ra hình như mình mới chính là người thứ ba, chứ không phải chị ấy. Chị ấy từng nói rằng mình đã có hai con, không muốn ra mắt gia đình anh, cũng không cần danh phận. Vậy mà lại quậy lên hai lần, vạch trần anh với bạn gái chính thức, lần nào cũng khiến anh khốn đốn. Tôi thật sự không hiểu, nếu chị ấy đã đồng ý làm FWB, tại sao lại ghen, lại quậy, lại vạch trần anh khi biết anh có bạn gái? Phải chăng, chị ấy vẫn còn yêu anh, hay đơn giản là không cam lòng để mất anh?
Còn tôi, tôi đã tha thứ cho anh lần này nhưng lòng tin đã mất. Chị ấy từng vạch mặt anh với anh trai và chị dâu, còn dọa sẽ đến gặp mẹ anh để "dạy lại con trai bà", nhưng dừng lại khi anh tự tát mình hai cái và xin lỗi chị ấy vì đã giấu việc có bạn gái chính thức là tôi. Sau vụ đó, anh mất việc, rất xấu hổ và khủng hoảng tinh thần. Tôi thương anh nên vẫn ở lại bên cạnh, hy vọng tình cảm chân thành của mình sẽ khiến anh thay đổi. Nhưng tôi cảm nhận rõ, trong lòng anh vẫn còn tơ tưởng người cũ.
Chị ấy giờ đã dứt khoát, nhưng anh thì vẫn mang chấp niệm về kỷ niệm xưa. Họ biết nhau hơn mười năm, có quá nhiều ký ức chung, quá nhiều "dây ràng buộc" về cảm xúc. Tôi sợ rằng dù mình có cố đến đâu, anh cũng không bao giờ thật sự quên được chị ấy. Trước tôi, anh cũng từng có một bạn gái là du học sinh. Sau khi chị kia "quậy", anh vẫn dùng chiêu cũ: bảo người cũ chỉ là FWB, rồi năn nỉ bạn gái cũ quay lại. Họ ở cùng nhau được một năm, đến khi cô ấy hết visa phải về Việt Nam, anh không làm giấy tờ cưới hỏi. Và sau khi cô ấy đi, anh lại liên lạc với người phụ nữ kia.
Tôi được xem hết những tin nhắn đó, toàn là lời năn nỉ, tha thiết, y hệt bây giờ. Tôi thật sự không biết nếu ở lại, liệu tôi có hạnh phúc được không? Hay tôi sẽ chỉ là người thứ ba trong một cuộc tình kéo dài suốt cả thanh xuân của họ? Tôi cũng muốn hỏi thật những ai từng trải qua, trong hoàn cảnh này, một người đàn ông như vậy cuối cùng sẽ chọn ai? Là người cũ - người mà họ từng yêu sâu đậm, nhiều kỷ niệm, hay người mới – người vẫn đang ở bên họ, yêu họ và sẵn sàng tha thứ? Tôi chấp nhận được nếu giữa họ thật sự chỉ là FWB, miễn là anh vẫn chọn tôi, yêu tôi thật lòng. Nhưng hành động của chị ấy khiến tôi không thể không nghi ngờ. Xin mọi người cho tôi lời khuyên chân thành.
Thu Thủy