![]() |
Tuyết lạnh ở Nga. Ảnh do tác giả cung cấp. |
Có tới hơn chín chục phần trăm người Việt tại Liên bang Nga mưu sinh bằng nghề chạy chợ. Hàng ngày, họ phải dậy từ bốn giờ sáng, khi những người Nga còn êm đềm trong giấc điệp. Không kịp cơm nước, họ vội vàng rời nhà bằng phương tiện công cộng; những nhà có xe riêng thì tự lái, đến chợ vừa bảnh mắt. Ngày làm việc của họ kéo dài đến tận năm, hoặc sáu giờ chiều, xong việc, về đến nhà có lúc trời đã tối mịt.
Mùa hè còn đỡ, còn mùa đông, những người chạy chợ phải đối mặt với cái lạnh triền miên từ âm mười đến âm ba chục độ suốt sáu tháng liền. Để hình dung, đợt lạnh khủng khiếp vừa rồi chỉ kép dài 26 ngày ở miền Bắc đã là nỗi kinh hoàng của dân tình, trong khi nhiệt độ chỉ chừng 5, 6 độ.
Khi leo đến giai tầng ông chủ, có phương tiện, có thu nhập cao, thuê được người làm thì đã bỏ xa cảnh bần hàn, giá lạnh. Còn nếu phải thuê chỗ bán hàng, phải bữa nay lo bữa mai, phải lo đủ biết bao là công nợ, thì một năm 12 tháng, một tháng 7 ngày, bất kể nắng mưa, không ngày nghỉ, không ngày lễ, không hội hè, không bao giờ biết đến bảo tàng, danh lam hay thắng cảnh., những người Việt bé nhỏ chỉ biết lam làm, dấn thân vào cuộc mưu sinh.
Vào mùa hè, thời gian ở Nga lệch với giờ Việt Nam là ba giờ, còn mùa đông, lệch tới bốn giờ. Có nghĩa là khi chuông đồng hồ Việt Nam điểm giao thừa, nhà nhà quây quần, đoàn tụ, thì tại những khu chợ nơi xứ tuyết xa xôi, vẫn có biết bao người chưa kịp về nơi cư ngụ, vẫn trên từng cây số.
Biết bao bài báo, bài văn hay đã viết nhiều về những người thành đạt, về khung cảnh đầm ấm, những tràng vỗ tay, những cảnh tiệc tùng khi xuân đến. Tôi muốn dành bài khiêm nhường này dành cho những người lỡ Tết hoặc không có Tết, như là một món quà lì xì tinh thần dành cho những người đồng hương nơi đất khách, quê người bươn chải.
Em có về kịp đón Tết không em?
Tết đến rồi, em có biết chăng em
Tan buổi chợ, chiều thưa vắng khách
Mảnh lề bạt, gió mưa lùa hun hút
Mảnh trời riêng che chắn những tháng ngày
Tấm áo thô không giấu nổi vai gầy
Tuyết trắng lạnh, buốt lòng người xa xứ
Son phấn khó che làn da vàng võ
Gửi tuổi xuân nơi chợ búa quê người
Ôi quê hương mây khói phía chân trời
Hơi bếp rạ cay nồng trong ký ức
Chum nước chảy bẹ cau rơi thánh thót
Chiều bình yên, quả chín đỏ trong vườn...
Buổi tất niên, phảng phất nén hương trầm
Cha cung kính trước bàn thờ khấn khứa
Lần tay đếm, thương đứa về, đứa ở
Mẹ nghẹ ngào, nước mắt ngấn vòng quanh
Chiều muộn rồi. Bóng tối đã dần lan
Tuyết phủ kín trên lối mòn quạnh vắng
Còng lưng xuống dưới tải hàng trĩu nặng
Em có về kịp đón Tết không em?
Hoàng Nghệ Tĩnh
Mời độc giả gửi bài dự thi viết về cảm xúc Tết ở đây.
Vietnam Airlines hân hạnh tài trợ cuộc thi 'Xuân Quê hương'. Xem thể lệ cuộc thi 'Xuân quê hương' tại đây.