Hai vợ chồng tôi chọn được căn hộ ưng ý về giá cả và vị trí nhưng anh trai nói hướng nhà kỵ với chúng tôi.
Nếu luôn tìm kiếm phiếu giảm giá và hay mua những đồ không cần thiết chỉ để thỏa mãn thú vui, bạn chính là con nghiện mua sắm.
Đó là duy trì cuộc sống thấp dưới mức thu nhập bạn có thể kiếm được.
Mua những đồ rẻ mà giặt một lần đã bung chỉ, hoặc lần đầu tiên dùng đã vỡ thì cũng giống như việc ném tiền qua cửa sổ.
Tôi đang sống ở ngoại thành nên đi làm khá xa, khoảng 30 km mỗi ngày, cả đi lẫn về.
Tôi chỉ có 500 triệu đồng, thu nhập khi về định cư ở Việt Nam cũng không cao.
Vợ và tôi bằng tuổi 32, chúng tôi đều làm ở Hà Nội, vợ làm ngân hàng, lương độ 7-8 triệu.
Vợ chồng tôi muốn xây một căn nhà nhỏ ở ngoại thành để đón hai con về ở chung.
Vợ chồng tôi sống cùng bố mẹ ở ngoại ô TPHCM, có con nhỏ. Thu nhập từ lương của hai vợ chồng 36 triệu/tháng.
Tôi đang sống trong một căn hộ bình dân, không có nhiều tiện ích nhưng thu nhập không cao nên tôi đắn đo khi muốn chuyển.
Tôi biết mình đang tiêu tiền không hợp lý khi chỉ dành được 6 triệu mỗi tháng.
Tùy theo mức lương, tôi luôn cố gắng tằn tiện để dành tiền gửi về gia đình và để phòng thân.
Tôi năm nay 38 tuổi, độc thân, làm việc tại một nước Đông Nam Á. Lương tháng hiện tại của tôi là 7.000 USD.
Từ lúc tôi đi làm đến nay, mỗi tháng đều đưa mẹ 50% tiền lương theo mong muốn của mẹ.
Dù phải hỗ trợ nhiều cho bố mẹ và các em nhưng chúng tôi vẫn trả được nợ, có tiền gửi ngân hàng, mua đủ laptop, điện thoại.
Economist cho rằng bảng chi tiêu hộ gia đình của một quốc gia có thể phản ánh được đặc trưng sinh hoạt của nước đó.
Mỗi tháng tôi mất 11 triệu để thuê nhà, 10 triệu cho con ăn học và chi phí cho xe cộ cũng không ít.
Do ở trọ tại công ty và không đi lại nhiều nên mỗi tháng tôi vẫn để được 1,5 triệu cho các việc đột xuất.
Nhà cũ nát nên tôi rất muốn sửa sang nhưng không biết có nên vay mượn rồi cố gắng kiếm trả nợ không.
Để dành tiền về hưu ngay từ lúc nhận tháng lương đầu tiên, tăng dần tỷ lệ cho đến khi đạt mức 15% thu nhập mỗi tháng.