Câu hỏi đùa của bố chồng "hụt" đã cảnh tỉnh tôi về gia đình họ, là một trong những lý do tôi quyết chia tay.
Tôi mệt mỏi với việc cứ phải thử lòng, phải đo xem anh dành bao nhiêu thời gian cho tôi.
Em sợ giờ còn làm ra tiền thì không sao, lúc bệnh không làm được sẽ khiến tôi phải gồng gánh mọi thứ.
Chúng tôi đến bên nhau bằng sự chân thành, rời đi trong tôn trọng vì khác biệt quan điểm sống, không thể đi đến cuối cùng.
Em cho rằng xưa tôi nghèo em vẫn ở bên, giờ có chút thành tựu tôi không coi em ra gì, tôi ngỡ ngàng khi em có suy nghĩ thế.
Tôi 34 tuổi, chưa lập gia đình dù đã trải qua vài mối tình, đến lúc nào đó tôi cảm thấy không thể "diễn" nữa là sẽ kết thúc trong đau khổ.
Khi tôi nói sẽ vay tiền làm đám cưới, em lại sợ sau khi cưới sẽ nợ nần và phải cùng tôi trả nợ.
Tôi thường trách cô ấy sao không dành thời gian cho những người bạn thân thiết và người thân nhiều hơn, lại hay đi với công ty như vậy.
Em nói mọi người hùa với tôi để ăn hiếp em, em đòi chia tay tôi vì không hợp.
Tôi đang yêu một người từng bị quá nhiều tổn thương trong mối tình đầu gần 10 năm từ thời đại học.
Nghe nhiều người nói 'môn đăng hộ đối', nếu gia đình đôi bên khác biệt quá, sau này hôn nhân sẽ không trọn vẹn, vì thế tôi suy nghĩ.
Tôi yêu cô ấy rất nhiều, không muốn mất đi tình yêu này, nhưng không thể tìm cách khiến cô ấy hiểu.
Em nói đã có người mới, quen sau vài tháng làm bạn; tôi biết sẽ có ngày này nhưng sao lòng đau như hơn một năm trước.
Em đã có nhà riêng, xe ôtô, tôi thấy mình chưa làm được gì cho em.
Anh chụp ảnh gửi tôi mỗi khi vay tiền chơi cờ bạc rồi hỏi tôi vừa lòng chưa.
Tôi quyết định chia tay, anh níu kéo, nhắn tin nhớ tôi nhưng trên mạng xã hội lại trách móc, ám chỉ tôi thực dụng.
Lỗi có lẽ do tôi đã biết sẽ có lúc như này nhưng lại ngây thơ và mù quáng, gieo hy vọng cho anh rồi xô ngã anh.
Giờ anh thường xuyên đi nhậu, nói chuyện cọc cằn, không còn dịu dàng như trước.
Tôi không biết quyết định này đúng không, có đáng bị quả báo không, thực tế là không tiền, ở bên nhau chỉ có đau khổ.
Bạn trai tôi từng có vợ, có con riêng, gia trưởng, khó tính, nhiều lúc cay nghiệt, thậm chí có lần đánh tôi.