Giữa bộn bề công việc, một ngày làm việc của con tận 12 tiếng dưới lòng biển sâu, không thấy ánh mặt trời, để rồi những giờ nghỉ hiếm hoi, tận hưởng chút ánh sáng tự nhiên đang le lói lúc hoàng hôn và tưới mát lòng mình bằng cảnh tình thơ mộng. Cảnh hoàng hôn ấy, con đã ngắm cả tỷ lần, nhưng cứ vào độ xuân về, cũng là cảnh cũ, nhưng sao buồn quá mẹ à.
Bất chợt vang lên câu hát "Con biết xuân này mẹ chờ tin con, khi thấy mai đào nở vàng bên nương. Năm trước con hẹn đầu xuân sẽ về…." chưa nghe hết câu hát mà cảm xúc trong con chợt vỡ òa. Con thấy môi mình mặn đắng, vị của biển hay vị của xúc cảm yêu thương.
Mùa xuân năm cũ, khi nhà nhà hân hoan sửa soạn đón giao thừa, thì mẹ vẫn lụi hụi gỡ bông gòn, kịp giao hàng. Mẹ quần quật làm ngày đêm, mong cho đàn con cuộc sống không thiếu thốn. Thời gian lấy dần sức sống mẹ, mẹ suy giãn tĩnh mạch chân, đau buốt. Ngày ngày, mẹ vẫn phải cọc cạch trên chiếc xe đạp giao hàng, dù nắng hay mưa, ngày thường và lễ Tết, hình ảnh ấy đã ám ảnh anh, thương mẹ nhiều. Anh nuốt nước mắt ngược vào tim, xin đi làm xa nhà, mong cái Tết nhẹ nhàng hơn. Hình ảnh người mẹ già nhỏ, trơ trọi trên chiếc xe đạp cọc cạch sẽ chỉ còn trong tâm trí. Một quá khứ nhắc nhở những đứa con hãy biết yêu thương mẹ khi mẹ vẫn còn đây, tai mẹ vẫn còn nghe và tim mẹ vẫn đập những nhịp tim ấm nóng.
Ba ra đi khi nhà mình chỉ vừa được khá hơn, ba vẫn chưa được hưởng được cái Tết đủ đầy. Mọi yêu thương giờ đây dường như quá muộn. Nỗi đau ấy làm sâu thêm vết khuyết tim mẹ. Nghĩ rồi mới thấy, chúng con sao vô tâm ơ thờ quá. Giờ mình mẹ đơn côi, còn ai nữa chia sẻ buồn vui, chăm sóc khi trời trở gió. Các con chỉ còn mẹ, tấm lá chắn bình yên cho con nương náu khi bị đời hất hủi, tổn thương. Còn mẹ, ai sẽ che chắn cho mẹ, xoa dịu trái tim bị vết xước hằn sâu. Niềm vui nho nhỏ vui vầy bên con cháu vào dịp hiếm hoi là tết, thế mà….mắt mẹ vẫn ướt nhèm vì ngóng từng đứa con.
Hai mùa xuân trước, anh được ở nhà vào dịp Tết. Nhà mình vui biết bao, đã bao mùa giao thừa xoay vòng, mà sao khoảnh khắc bên mẹ đêm giao thừa năm ấy vẫn thiêng liêng quá. Anh tranh thủ sửa lại mái tôn bị dột, thay bóng đèn bị hư. Một vài việc vặt thôi nhưng lại thổi căn nhà bừng lên sức sống mới. Con vui như được về lại với tuổi thơ, có người anh luôn đứng phía sau "bộc hậu" đàn em. Rồi đến cái thời khắc thiêng liêng, anh quỳ bên gối mẹ chúc Tết.
Trong mắt mẹ ánh lên niềm hạnh phúc ngọt ngào, lan tỏa trong không gian sắc màu đầm ấm của gia đình đầy đủ sáu anh em, những đứa con nhỏ bé trong lòng mẹ: bé hai, bé ba, bé tư bé năm, bé sáu, và bé bảy(út cưng). Toàn con trai, út nhất của hơn ba mươi rồi nhưng với mẹ, từ "bé" vẫn quen thuộc, một thứ thanh âm mãi không gì thay đổi.
Thời đại công nghệ thông tin, anh được ngắm mẹ trực tiếp qua màn hình điện thoại, được tham dự xa vào vào buổi "họp mặt" thiêng liêng của gia đình, chắc anh cũng phần nào đỡ nhớ. Nhưng cả nhà vẫn ước anh được về với mẹ, và ngủ trong căn phòng quen thuộc, nơi cả sáu anh em từng ngủ chung . Để lắng nghe từng hơi thở thân quen, thứ gia vị đã thấm vào máu thịt từng người con trong gia đình từ những ngày thơ bé, một chút cảm xúc quen thuộc mà ai cũng muốn tìm về.
Trong cuộc đời vô thường, biết còn gặp mẹ bao lần nữa. Anh thấy mình bất hiếu quá, đành gửi gắm các em thay anh chúc tết mẹ.Anh biết không?Với mẹ, con nào cũng là một phần máu thịt, vắng một đứa là một chỗ trống trong tim, không thể lấp đầy. Mẹ chưa bao giờ trách anh, luôn như thế. Nhưng mắt mẹ giờ đây mờ lắm, hằn rõ vết chân chim, vì tuổi già hay vì khóc chờ đứa con trai xa nhà bao mùa Tết.
Xuân này đến nữa đã bao năm.
Mẹ ngóng tin con trong âm thầm.
Mẹ không muốn con phải suy nghĩ.
Mẹ nhà vẫn khỏe, con an tâm.
Mẹ ơi đừng buồn con ngoài khơi.
Con muốn môi mẹ luôn mỉm cười.
Sống khỏe an vui cùng con cháu.
Hưởng trọn một mùa xuân vui tươi.
Mong anh ở phương xa sẽ đọc được bài viết này, một món quà thay lời cảm ơn đến người anh, người dành cả tuổi trẻ cho gia đình. Và em mong, xuân này ngày nghỉ của anh sẽ vào ngày Tết, để chúng ta có một cái Tết đoàn viên. Và mắt mẹ sẽ lại ánh lên ánh nhìn ấm nồng mang màu hạnh phúc.
Bảo Trung
Cuộc thi viết "Tết đoàn viên" do nhãn hàng dầu ăn Neptune phối hợp cùng VnExpress tổ chức (từ 12/1 đến 15/2) là nơi để độc giả chia sẻ, gửi gắm tâm tư, nỗi niềm của mình khi phải xa nhà vào dịp Tết, qua đó nhấn mạnh giá trị truyền thống của gia đình Việt cùng thông điệp "Về nhà đón Tết, gia đình trên hết". Bài dự thi được thể hiện dưới dạng text tối đa 1.000 từ, bằng tiếng Việt, có dấu, font Unicode, kèm theo 3 hình ảnh minh họa hoặc video có thời lượng không quá 3 phút, định dạng flv hoặc mp4, kèm theo tiêu đề phản ánh nội dung câu chuyện. Người dự thi tải video lên Youtube rồi gửi đường link cho VnExpress. Xem thể lệ cuộc thi chi tiết tại đây. Gửi bài dự thi tại đây. |