Danh sách 22 tuyển thủ chuẩn bị cho hai trận giao hữu với Hồng Kông và Trung Quốc chỉ có ba tiền đạo: Lê Công Vinh (CLB Hà Nội), Nguyễn Việt Thắng (Thanh Hóa) và Nguyễn Anh Đức (Bình Dương).
![]() |
| Tăng Tuấn xứng đáng được trao cơ hội. Ảnh: An Nhơn |
Công Vinh, từ năm 2008, mặc định được xem là tiền đạo số một Việt Nam. Trong màu áo CLB Hà Nội ở V-League 2012, Công Vinh đã có 8 bàn thắng (cùng Văn Quyết của Hà Nội T&T đang là hai cầu thủ nội ghi nhiều bàn nhất). 8 bàn thắng nhưng chân sút được xem là số một Việt Nam vẫn không được đánh giá cao bởi từ đầu mùa, anh đã phung phí quá nhiều cơ hội ghi bàn.
Việt Thắng từng được HLV Calisto đánh giá là trung phong cắm tốt nhất của bóng đá Việt Nam nhưng V-League 2012, Thắng "bế’ phải nhọc nhằn lắm mới có được bàn thắng đầu tiên. Dự bị mòn mỏi ở Bình Dương, Thắng chỉ tìm được cơ hội ra sân khi chấp nhận giảm lương, đến Thanh Hóa theo dạng cho mượn. Trong màu áo đội bóng xứ Thanh, anh được ra sân thường xuyên, chơi tiền đạo sở trường nhưng đến nay cũng mới chỉ có hai bàn thắng.
Nguyễn Anh Đức của Bình Dương có thể hình, thể lực tốt, được Bình Dương sử dụng thường xuyên ở hàng công. Tới giờ tiền đạo có biệt danh Đức "củi" cũng chỉ có ba bàn thắng. Đây là con số đáng thất vọng bởi ở Bình Dương, Đức được chơi bên cạnh những chân làm bóng hàng đầu, có rất nhiều cơ hội tiếp cận cầu môn đối phương.
Công Vinh, Việt Thắng đã sa sút nhiều so với năm 2008, thời điểm mà tuyển Việt Nam lên đỉnh Đông Nam Á và bộ đôi này là những người hùng. Việt Thắng nặng nề hơn trong khi cái duyên ghi bàn ở Công Vinh đã nhạt nhòa đi nhiều. Hai chân sút thuộc dạng cựu binh không giữ được phong độ, đó là lúc các nhà tuyển trạch tìm những nhân tố mới.
Ngặt nỗi, nhìn vào hạng Nhất và V-League, tất cả các đội bóng đều xây dựng hàng công là các chân sút ngoại. Đương kim vô địch Sông Lam Nghệ An thường xuyên dùng Abass, Bebbe và Hector. Hà Nội T&T trông vào Gonzalo, Samson rồi Tavares. SHB Đà Nẵng sống bằng những bàn thắng của Gaston Merlo. Sài Gòn FC phó mặc tuyến trên cho Huỳnh Kesley, Antonio, Nsi... Các đội bóng nhỏ như Kiên Giang, Đồng Tháp cũng gần như khoán việc ghi bàn cho các chân sút ngoại là Oseni hay Felix.
Chân sút ngoại tràn ngập khiến các đồng nghiệp bản địa không có đất diễn. Văn Quyến, tiền đạo số một ngày nào giờ đã thui chột bởi không tìm được chỗ đứng ở Sông Lam. Đình Tùng nổi đình nổi đám ở Thanh Hóa, chuyển về Hải Phòng đã mất hút khi phải chơi ở bên trái hàng tiền vệ. Quang Hải ở Navibank Sài Gòn vì chấn thương và vì sự có mặt của các chân sút ngoại, cũng đã chìm nghỉm. Các chân sút tên tuổi còn không tìm được chỗ đứng, những cầu thủ nội trẻ chơi tiền đạo hầu như không có cơ hội bon chen.
Hiệu số ghi bàn thấp, khát khao cống hiến cho đội tuyển của Công Vinh hay Việt Thắng còn bị nghi ngờ. Công Vinh được cho là đã đầy đủ về công danh, tiền bạc. Việt Thắng từng xin rời tuyển thời Falko Goetz. Ông Vinh cho rằng, đánh thức khát vọng ở các tuyển thủ là công việc không dễ với HLV Phan Thanh Hùng.
Dù vậy, giới chuyên môn cũng cho rằng HLV Phan Thanh Hùng đã bỏ qua một vài cầu thủ tốt. Quốc Anh của SHB Đà Nẵng là một ví dụ. Tiền vệ từng chơi rất hay trong màu áo U23 Việt Nam được HLV Nguyễn Thành Vinh đánh giá là một trong những cầu thủ chạy cánh hay nhất V-League thời điểm này. Nguyễn Tăng Tuấn của Bình Dương cũng là cái tên đáng chú ý với 6 bàn thắng ghi được sau 19 vòng.
Ông Phan Thanh Hùng mới chỉ nhận việc ở đội tuyển dưới dạng "bổ nhiệm" với mức lương 3 triệu đồng mỗi tháng. Sức ép ít nhưng đây là dịp để ông Hùng ghi dấu ấn trước khi trở thành HLV nội đầu tiên của tuyển Việt Nam từ năm 1995. Thời gian ít, nhân sự không nhiều chọn lựa, ông Hùng thừa nhận, đang đứng trước một trong những thách thức lớn nhất của nghiệp cầm quân.
Khoa Nguyễn
