Biết hoàn cảnh gia đình nghèo khó, tôi cố gắng học và ra trường đi làm, lo lắng giúp đỡ cho mọi chi tiêu của mẹ trong cuộc sống. Tôi phải vào miền Nam xa xôi để làm việc. Với kiến thức và tính siêng năng chịu khó, tôi được một tập đoàn lớn của Nhật nhận làm việc, mức lương tạm ổn với chức danh quản lý sản xuất.
Đợt dịch vừa rồi, tôi quyết định nghỉ việc để vào làm cho một công ty của Mỹ, mức lương gần gấp đôi và công việc khá tốt, đúng là công việc mơ ước. Mới đây thôi tôi còn chuẩn bị tuần sau sẽ ký hợp đồng chính thức với chức vụ phó phòng sản xuất, vậy mà mọi chuyện ập tới nhanh tới mức tôi không tin nổi.
Công ty tôi làm có trả tiền thưởng cho các cộng sự giới thiệu người mới vào. Với mối quan hệ từ công ty cũ và trong đợt dịch này nhiều người thất nghiệp, tôi cũng muốn kiếm một chút từ tiền giới thiệu người. Tôi xin được một đề thi trong bộ đề của một bạn công nhân chia sẻ, rồi dùng nó để chia sẻ cho một đứa em cấp dưới cũ để em tham khảo trước khi đi phỏng vấn. Chẳng hiểu sao em cấp dưới lại mang tin nhắn đó ra xem trong phòng thi, dù không giống đề nhưng bị nhân sự phát hiện. Họ lập biên bản và cho phỏng vấn lại, em này đậu, còn tôi bị ban giám đốc gọi điện lên và sa thải.
Tôi biết lỗi của mình gây ra rất lớn, trong khi bạn nhân sự phát hiện cũng là bạn chơi chung nhóm nhưng lại tố cáo để tôi bị sa thải. Quản lý cấp cao cũng không cho tôi giải thích một lời nào. Lẽ nào sai lầm của tôi không có cách nào giải quyết và không thể cho tôi cơ hội sửa sai? Các cấp đều là các anh chị người Việt, cũng không nhắc nhở tôi một lời nào.
Tôi dám làm dám chịu, chiều đó viết mail chia tay mọi người. Mọi người đồng cấp rất sốc vì tôi nghỉ việc, các bạn bảo trong sản xuất rất phức tạp, một cú sa chân của bạn là cơ hội dành cho bao nhiêu người đợi chờ bên dưới, họ đẩy bạn đi để đưa phe cánh này kia lên thay thế. Công ty tôi mới thành lập 3 năm nhưng đã có 2 bạn nữ đi từ công nhân lên tới chức phó phòng sản xuất, trẻ và đẹp.
Bị sa thải, tôi rất buồn. Chiều đó chị giám đốc nhân sự giới thiệu ngay cho tôi một số công ty mới để có thể phỏng vấn ngay, chị ấy thật sự tốt. Tôi sẽ cố gắng tìm công việc tốt hơn, vì còn lo cho tương lai và nuôi mẹ già nữa.
Tôi làm quản lý sản xuất 5 năm, việc sa thải nhân viên cấp dưới là việc không ưu tiên, trừ khi bạn đó không còn khả năng để sửa lỗi. Tôi sẽ xét nhiều khía cạnh từ cách vi phạm, tới thời gian và gia cảnh của bạn, luôn suy nghĩ giúp đỡ người khác và tạo cơ hội để mọi người phát triển, làm việc và kiếm tiền.
Thực ra chúng ta đều là những người đi làm cho tập đoàn lớn, tôi không trả tiền cho bạn, chúng ta sẽ cùng hợp tác. Có chăng đồng nghiệp quá khắt khe với tôi, hay lỗi lầm tôi quá lớn?
Minh
Độc giả gọi vào số 09 6658 1270 để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc