Nửa giờ trước show diễn tại Thung lũng voi hoang dã Tây Song Bản Nạp ở tỉnh Vân Nam, các dãy ghế ven chuồng đã kín chỗ. Trong tiếng nhạc, nhân viên phục vụ đồ ăn nhẹ cho du khách đang chờ đợi.
Đúng 12h, người huấn luyện bước ra, theo sau là 6 con voi dùng vòi bám đuôi nhau thành hàng. Sau động tác cúi chào, một con voi đứng bằng hai chân sau, vươn vòi lấy cà rốt từ chiếc xô treo trên cao để biểu diễn, khiến trẻ nhỏ reo hò thích thú.
Khách cho voi ăn ở Thung lũng voi hoang dã năm 2022. Ảnh: NZZ
Nằm sát biên giới Lào, Thung lũng voi hoang dã là một trong những công viên quy mô lớn nhất Trung Quốc. Theo chính quyền địa phương, giai đoạn 2016-2022, địa điểm này đón gần 10 triệu lượt khách, mang về cho thành phố Tây Song Bản Nạp 81,9 triệu USD tiền vé.
Mô hình sở thú và công viên safari đang thu hút lượng lớn du khách tại quốc gia này. Năm 2022, 94 triệu người Trung Quốc ghé thăm các điểm tham quan động vật, tăng 16% so với năm trước. Tổng doanh thu từ 195 công viên trên toàn quốc đạt 899 triệu USD, tăng 12% so với năm 2021.
Tương tự Thung lũng voi hoang dã, đa số công viên safari tại Trung Quốc do chính quyền địa phương vận hành. Quốc gia này dự kiến mở hàng trăm cơ sở mới thời gian tới, chủ yếu theo mô hình kết hợp giữa sở thú và công viên giải trí.
Ngoài động vật, các tổ hợp này tích hợp tàu lượn siêu tốc, máng trượt nước cùng hệ thống khách sạn theo chủ đề. Du khách di chuyển trong khuôn viên bằng tàu hỏa hoặc gondola.
Một góc ở Boten, Lào. Ảnh: LightRocket
Vé vào cửa các công viên này thường từ 62 USD. Bên trong, du khách tiếp tục chi thêm tiền dịch vụ. Đơn cử tại Thung lũng voi hoang dã, để tiếp cận và cho thú ăn, khách phải mua giỏ trái cây giá 5 USD.
Ông Severin Dressen, Giám đốc Sở thú Zurich (Thụy Sĩ), cho biết tại châu Âu, các vườn thú thuộc Hiệp hội Sở thú và Thủy cung (EAZA) trao đổi động vật hoàn toàn miễn phí nhằm mục đích bảo tồn. Đơn vị tiếp nhận chỉ chi trả phí vận chuyển.
Các sở thú Trung Quốc cũng đã thành lập một tổ chức, gọi là Hiệp hội Sở thú Trung Quốc. Tuy nhiên, các sở thú Trung Quốc vẫn ở khoảng cách xa với tiêu chuẩn EAZA về trao đổi động vật như một phần của các chương trình nhân giống, ngoại trừ các chương trình nhân giống cho những loài bản địa như gấu trúc lớn, khỉ vàng và voọc Delacour.
Phúc lợi động vật không phải lúc nào cũng là ưu tiên ở Thụy Sĩ. Vào những năm 1990, các rạp xiếc Thụy Sĩ đã tổ chức các buổi biểu diễn voi gây tranh cãi. Đến nay, các rạp xiếc vẫn được phép giữ động vật hoang dã. Điều này đã bị cấm từ lâu ở các quốc gia châu Âu khác.
Hoài Anh (Theo NZZ)