Trong kho tàng câu đố dân gian Việt Nam, những câu hỏi tưởng chừng đơn giản lại ẩn chứa sự sâu sắc bất ngờ. "Cái gì khóc nhưng không có mắt?" là một ví dụ điển hình cho vẻ đẹp của ngôn ngữ dân gian – vừa dí dỏm, vừa gợi suy tư. Từ hình ảnh "khóc" – một hành động gắn liền với cảm xúc con người – câu đố dẫn ta vào thế giới của sự vật, hiện tượng quen thuộc nhưng được nhìn bằng lăng kính mới lạ.
Người nghe buộc phải tạm gác lối nghĩ thông thường, để tìm kiếm "nước mắt" không đến từ con người mà từ thiên nhiên hay đồ vật quanh mình. Chính sự đánh đố ấy khiến câu hỏi này trở thành một "bài toán vui" cho trí óc và cảm xúc. Mỗi lần đọc lại, ta không chỉ tìm lời giải, mà còn tìm thấy trong đó niềm thích thú của sự khám phá và sáng tạo của ngôn từ Việt.
Hi