Sau năm 1945, Thanh Tịnh viết nhiều thơ trữ tình, thơ đả kích, ca dao, bút ký văn học. Năm 1954, ông xuất bản tập thơ Sức mồ hôi, hai năm sau là tập truyện ngắn Những giọt nước biển. Năm 1973, ông xuất bản truyện thơ Đi giữa mùa sen dài gần hai nghìn câu, kể về thời niên thiếu của Chủ tịch Hồ Chí Minh.
Theo nhà nghiên cứu Lê Quang Hưng, sau năm 1945, Thanh Tịnh phấn đấu đưa thơ ca về với quần chúng nhân dân nên thường vận dụng các thể, cách xây dựng hình ảnh và lối diễn đạt của thơ ca dân gian. Thơ Thanh Tịnh thời kỳ sau này vì thế đậm màu dân gian nhưng lại thiếu sự lắng đọng, cô đúc.
Giọt mồ hôi là bài thơ quen thuộc với nhiều thế hệ học sinh khi được sử dụng trong sách giáo khoa Tập đọc lớp 4 (giai đoạn 1976-1979) và sau này là Tiếng Việt lớp 2 (giai đoạn 1990-2003).
Mồ hôi mà đổ xuống đồng,
Lúa mọc trùng trùng sáng cả đồi nương.
Mồ hôi mà đổ xuống vườn,
Dâu xanh lá tốt vấn vương tơ tằm.
Mồ hôi mà đổ xuống đầm,
Cá lội phía dưới, rau nằm phía trên.
Mồ hôi xuống, cây mọc lên,
Ăn no đánh thắng, dân yên, nước giàu.
Mồ hôi đổ xuống hoa màu,
Chặn tay thằng Mỹ, dúi đầu thằng Tây.
Ai ơi ra sức cấy cày,
Thêm giờ lao động, bớt ngày lao đao.

Nhà văn Thanh Tịnh (thứ hai từ trái sang) cùng đồng nghiệp tại tạp chí Văn nghệ Quân đội, giai đoạn trước năm 1975. Ảnh: Báo Quân đội nhân dân.
Thanh Tịnh từng làm Tổng thư ký Hội Văn hóa Trung Bộ, gia nhập quân đội năm 1948, tham gia phụ trách đoàn kịch. Từ năm 1954, ông phụ trách, làm Chủ nhiệm tạp chí Văn nghệ Quân đội, cấp bậc đại tá. Ông mất năm 1988 tại Hà Nội.